[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Bao nhiêu năm nay Min Yoongi luôn bị lương tâm cắn rứt. Trước khi gặp Park Jimin, cậu thậm chí còn không thể có được một đêm ngon giấc. Lần nào cũng bị những cơn ác mộng liên tiếp kéo đến đánh thức, sau đó cậu không tài nào ngủ nổi nữa.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Em cũng không muốn hại mẹ, nhưng những ngày tháng đó em thực sự không chịu nổi…
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Em sống chết không dám mở cửa phòng, nhưng em vẫn sợ hãi một ngày nào đó sẽ một gã đàn ông xa lạ xông vào…
  • Min Yoongi ôm chặt lấy thân thể đang run rẩy của mình, đôi môi nhợt nhạt trút ra những lời mà trước đây cậu không hề dám thổ lộ.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Từ lúc sinh ra mẹ đã hận em…
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Bà muốn đời này em cũng phải đau khổ giống như bà
  • Nỗi căm hận của Min Ji Suk đối với cha của Min Yoongi đã khiến cho cậu phải hứng chịu sự cay nghiệt không đáng có ở tuổi đó. Rõ ràng là đứa con mình mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, vậy mà bà chưa bao giờ cho cậu một cái ôm ấm áp, hay một nụ cười dịu dàng.
  • Min Yoongi chỉ là công cụ để Min Ji Suk trả thù cuộc đời. Bà muốn thế giới này cũng có một người phải đau khổ giống như mình, không gặp được người thực sự yêu thương mình, mà cho dù có gặp được cũng sẽ bị bỏ rơi.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em không sai
  • Park Jimin nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, đặt một nụ hôn lên gò má ấm áp.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    “Em chỉ vì tự bảo vệ bản thân mình mà thôi
  • Nếu như Park Jimin có thể hiểu Min Yoongi sớm hơn, hắn sẽ không bao giờ tiếp cận cậu với mục đích xấu xa ban đầu. Con người này quấn lấy Kim Taehyung không tha cũng chỉ vì muốn chứng minh rằng cậu cũng từng được yêu thương. Thế nhưng đời không như mơ, sự lạnh lùng bạc tình của Kim Taehyung đã làm trái tim cậu tan nát, khiến cho cậu nghĩ rằng đời này sẽ chẳng có ai chân thành yêu thương cậu được nữa.
  • Bên ngoài bao bọc bởi lớp vỏ kiên cường kia chính là một trái tim chịu trăm nghìn tổn thương.
  • Ngay tại thời khắc này, linh hồn mỏi mệt của Min Yoongi cuối cùng cũng đã được giải thoát, vết thương cũ năm nào không dám đụng đến nhờ có sự ôn nhu an ủi của Park Jimin dần dần được xoa xịu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tất cả đều đã qua rồi, sẽ không còn bất kì ai có thể tổn thương em được nữa
  • Park Jimin nâng gương mặt đầy nước mắt của Min Yoongi lên, bốn phiến môi nhẹ nhàng chạm nhau rồi hóa thành dây dưa kịch liệt. Cả hai như đói như khát cướp lấy nước bọt của nhau, hương vị tình dục tràn ngập trong không khí.
  • Bàn tay lạnh buốt dán lên da thịt ấm áp, kích thích Min Yoongi không nhịn được rên lên. Ngay sau đó ngón tay linh hoạt của Park Jimin tháo lỏng thắt lưng, hai tay không chút kiêng kỵ vuốt ve cặp mông căng tròn của cậu.
  • Nụ hôn nóng rực triền miên khiến Min Yoongi hít thở không thông. Park Jimin lưu luyến hôn không buông đôi môi đỏ hồng ướt át, vẫn chưa thỏa mãn còn gặm cắn thêm bờ môi bên dưới. Ngón tay sờ đến động nhỏ ẩm ướt, đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn như thăm dò ngoài cửa động, sau đó khẽ khàng đưa vào. Động nhỏ mềm mại hút lấy ngón tay, bên trong co rút không ngừng càng muốn nhiều hơn.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Bé ngoan, thả lỏng đi em
  • Giọng nói trầm thấp của Park Jimin như mật ngọt rót vào tai, khiến cho người nghe không cách nào từ chối.
  • Nửa thân trên trần trụi của Min Yoongi dán lên mặt tường lạnh lẽo, quần ngủ bị tụt xuống, quần lót bên trong dưới bàn tay mạnh mẽ của Park Jimin bị xé toạc thành từng mảnh, ngón tay hư hỏng vẫn khuấy động trong động nhỏ khiến cho dòng nước mờ ám dính ướt lan xuống đùi.
  • Park Jimin chôn mặt bên hõm vai của Min Yoongi, hô hấp nóng rực khiến da thịt không ngừng run rẩy. Nhân lúc cậu còn thất thần, hắn lại tăng thêm một ngón tay, hai ngón rút ra lại tăng thêm một ngón để mở đường cho vật lớn thô to của mình.
  • Một lúc sau, Park Jimin rút ngón tay ra, để Min Yoongi chống tường đưa lưng về phía mình, hung khí thô to nổi gân xanh mài qua mài lại mấy cái ngoài cửa động, sau đó không chút trở ngại đưa hết vào trong.
  • Mười đầu ngón tay của Min Yoongi bấu lên tường. Bởi vì chênh lệch chiều cao buộc cậu phải kiễng chân lên mới phối hợp được với hắn. Động nhỏ non mềm bị bức căng không một khe hở. Trong đầu cậu dường như có thể phác họa được hình dáng chính xác của hung khí thô to, liên tục lắc đầu rên rỉ.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Sâu… sâu quá… lấy ra…
  • Động nhỏ non mềm bị hung khí quấy rối nhanh chóng tràn ra thật nhiều thứ nước nhầy nhụa. Thứ nước này theo chỗ kết hợp thuận theo đùi trượt xuống mắt cá chân.
  • Park Jimin xoay mặt Min Yoongi lại, hôn lên đôi môi hồng nhuận của cậu, khẽ nỉ non.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Yoongi à…
  • Da thịt Min Yoongi đã tiết ra một tầng mồ hôi mỏng. Mùi mồ hôi càng làm càng nồng đậm hơn mùi vị trong không khí. Park Jimin không khống chế được dục vọng, cứ hết lần này đến lần khác đỉnh vào khoang sinh sản, khiến cậu vì khoái cảm mà lệ rơi không ngừng.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Không được…. chậm lại… đừng mà….
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Thật chặt…
  • Park Jimin đưa đầu lưỡi liếm qua gương mặt xinh đẹp của cậu, khàn giọng thầm thì.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh sắp bị em cắn đứt rồi
  • Park Jimin như đem tính khí ướt nước từ sau động rút ra, lật người Min Yoongi lại, để hai chân thon dài của cậu treo ở khuỷu tay mình, còn hai tay cậu thì ôm cổ hắn.
  • Min Yoongi vô thức siết lấy cổ Park Jimin hôn, sợ sẽ bị ngã xuống. Thần kinh căng cứng còn chưa kịp buông lỏng, hung khí nóng hổi lại một lần nữa đâm vào.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Căng quá…..
  • Chân Min Yoongi vòng lấy eo hắn, mu bàn chân căng cứng, ngón chân trắng muốt thì co lại
  • “Sướng…
14
Chương 165: Em không sai